Monday, July 16, 2012

Lý do chia tay


Click the image to open in full size.

Cô hỏi anh, lý do chia tay là gì? Anh trả lời: "Vì chúng ta không hợp nhau". À, hóa ra, khi mới yêu, hai người xa lạ tìm hiểu nhau là để chờ một ngày chia tay, người kia có thể bình thản trả lời vì không hợp nhau. "Vốn duyên mỏng, nên chẳng trách tình không sâu". Duyên phận cũng có lý do của nó!

Cô hỏi anh, lý do chia tay là gì? Anh trả lời: "Vì em không còn giống xưa". À, hóa ra, những lúc anh chê em vụng về, những lúc anh chê em không hợp thời, những lúc anh chê em không gợi cảm như cô người mẫu này kia, tất cả những điều anh đã từng mong em thay đổi... Chỉ là để chờ một ngày anh có thể rời xa em.

Cô hỏi anh, lý do chia tay là gì? Anh trả lời: "Vì anh không xứng đáng với tình yêu của em". À, hóa ra, anh đã biết khi tiến đến bên em, tình cảm của anh không đủ nhiều để cân bằng với những gì em đã trao... Vậy nên, anh cần một người yêu anh ít hơn em đã làm.

Cô hỏi anh, lý do chia tay là gì? Anh trả lời: "Anh cần tập trung cho sự nghiệp". À, hóa ra, những gì em cùng chia sẻ bấy nhiêu năm đều chỉ là gánh nặng... Có sự nghiệp rồi, đôi cánh của anh mới có thể vươn đến vùng trời khác rộng lớn hơn. Không có em, mọi thứ sẽ tốt đẹp.

...

Tôi nhận mail của một người bạn, câu chuyện tình yêu rất dài. Nhưng tôi không thể đọc hết. Xin đừng trách, có lẽ tôi là người lạnh lùng và vô tâm trước nỗi đau của người khác. 

Nhưng vì sao, tôi không thể thông cảm để reply cho bạn những lời an ủi ngọt ngào mà bất cứ người bạn nào cũng sẽ làm thế. Là vì, tôi cho rằng, chuyện tình cảm là chuyện của riêng hai người, nóng lạnh thế nào những kẻ ngoài cuộc không có tư cách gì để phán xét.

Vì sao yêu nhau, người ta vẫn nói - không cần điều kiện, không cần nguyên do? Thế mà chia tay nhau, người ta phải phân tích, bới móc và soi xét từng lý do đến thế ?

Nếu như, tôi có thể đảo ngược lại - vị trí của cô gái với vị trí của chàng trai, thì ai sẽ khóc thương ai? Vì sao chia tay, đàn ông lại luôn là người hứng chịu mọi lời trách móc, nguyền rủa của người đời? Đời đâu lắm Sở Khanh đến thế? Mà nếu có Sở Khanh cũng hãy trách mình là Thúy Kiều nhẹ dạ, cả tin, ngu ngơ và dại khờ.

Bạn à! Bao nhiêu mối tình trên thế gian này là bấy nhiêu vở kịch mà người diễn đã đóng cả hài lẫn bi. Khi yêu, họ dắt tay nhau cùng xem một vở hài, hết yêu, họ thay nhau lấy từng giọt nước mắt của người đời. Ích gì cho một mối tình đã hết?

Phụ nữ luôn hỏi đàn ông lý do cho một tình yêu, nên khi chia tay - họ cũng không cam lòng mà căn vặn bằng được lý do cho việc rời đi… Để nghe xong và oán trách với đủ những điều suy diễn, để phóng to đủ mọi thù hận và tự mình liếm láp vết thương hoặc tìm cho mình những đồng minh rửa hận. 

Tôi nói với bạn, nếu đã vạch rõ lý do bạn yêu một người, thì khi chia tay cũng hãy lặng lẽ và bình tâm chấp nhận một nguyên nhân, cho dẫu cái nguyên nhân dẫn đến sự đổ vỡ ấy nhiều khi… “chuối” không thể tả nổi!
Bởi nếu xuất phát từ lẽ gì, những cuộc hợp - tan, tan - hợp trong cuộc đời này, bắt đầu đều có lỗi của hai kẻ đã bước vào. Trách tình yêu không công bằng, thì rõ - tình yêu vốn có phải cái cân để ai đặt lên bao nhiêu, kẻ kia cũng đặt lại bấy nhiêu đâu?

Thì thôi, bạn ơi - nếu bỗng một ngày, trái tim ra đi, xin đừng hỏi cũng đừng oán trách làm gì: Mây của trời - hãy để gió cuốn đi!

Tất cả, cũng chỉ là vì hết yêu. Hai chữ hết yêu, đơn giản hơn hết thảy.
~♥

Tìm kiếm bài viết

Được Xem Nhiều