Wednesday, June 29, 2011

Tên tiếng Lào của bạn là gì ;))



Bài viết mang tính relax và funny. Chúc các bạn vui vẻ với bài viết này.

Công thức tạo tên tiếng Lào của bạn theo ngày tháng năm sinh.

Họ : số cuối cùng của năm sinh của bạn sẽ là họ của bạn

0: Xỉn Bựa

1: Phỏi

2: Nòi

3: Khăn

4: Khạc

5: Nhổ Toẹt

6: Thạc Xoay

7: Phăn

8: Xoăn Tít

9: Củ Lều

Đệm : Chính là tháng sinh của bạn

1: Tày Xô

2: Khơ Mú

3: Nùng

4: Min Chều

5: Páp Lịt

6: Gảy Kua

7: Tu Gây

8: Vắt Xổ

9: Mổ Kò

10: Náng Phổn

11: Kạ Rịt

12: Lò Kịt

Tên : Ngày sinh quyết định tên gọi của bạn

01: Mủ

02: Vổ

03: Móm

04: Trĩ

05: Xin

06: Thoắt

07: Tòe

08: Vẩu

09: Lác

10: Quẩy

11: Mắn

12: Vảy

13: Bát

14: Nhổ

15: Phỉ

16: Xỉ

17: Phây

18: Tẻn

19: Nản

20: Chóe

21: Kói

22: Lốn

23: Chàm

24: Ven

25: Bón

26: Khoai

27: Hủi

28: Quăn

29: Xém

30: Xịt

31: Lít

Vậy tên tiếng Lào của bạn là gì ?

Haizzz...



Tuesday, June 28, 2011

Những tác hại "khôn lường" của việc ngồi một chỗ



Một việc tưởng chừng như bình thường, vặt vãnh lại ẩn chứa những tác động vô cùng nguy hiểm.

Ai trong chúng ta cũng thấy rõ việc ngồi nhiều gây nên cảm giác nhức mỏi xương khớp, đau lưng nhưng đó mới chỉ là những dấu hiệu cảnh báo nhẹ của cơ thể về những tác động vô cùng nguy hiểm của nó. Ngồi lâu không những làm bạn tăng nguy cơ mặc bệnh tim mạch, béo phì mà còn để lại những tổn thương lâu dài cho cơ thể và dẫn đến tử vong.

Dưới đây là những thông tin minh họa về tác động của việc ngồi lâu và những lời khuyên dành cho những người có công việc thường xuyên phải ngồi nhiều.







Kịch =))

0:10 sờ đùi, kéo váy, tí chút lộ hàng

0:23 ăn bưởi

0:26 sờ mông

0:40 chết vì ngạt thở do bưởi


Monday, June 27, 2011

Những webgame kinh dị đặc sắc :X



Chúng đều sở hữu ít nhiều yếu tố kinh dị hoặc rùng rợn khiến người chơi phải sởn gai ốc.
Nhắc đến game online, người ta thường ít khi nói về thể loại kinh dị vì nó khó có sức thu hút như các thể loại nhập vai hay bắn súng. Tuy nhiên điều đó không có nghĩa là thế giới trực tuyến không chứa đựng sản phẩm nào rùng rợn cả. Hãy cùng điểm qua một số webgame (hầu hết là game flash) mang đề tài kinh dị, khuyến cáo bạn nếu vững tinh thần thì hẵng chơi thử.
Dead Frontier
Là webgame khá hoàn chỉnh của Neil Yates, Dead Frontier thuộc thể loại nhập vai bắn súng kinh dị, nơi người chơi phải tìm đường sống sót trước dịch bệnh zombie lan tràn khắp thành phố. Cốt truyện của tựa game này gần giống với series Resident Evil, vì thế khỏi nói về tính rùng rợn in-game.
Ngoài việc tìm cách sống sót giữa bầy zombie chỉ chờ xâu xé họ, người chơi còn phải lo thức ăn, đạn dược và thuốc men để bảo đảm sức khỏe và vũ trang cho nhân vật mình điều khiển. Tông màu Dead Frontier rất tăm tối với những xác sống lao tới từ bốn phía, có loại hình thù dị hợm cho tới cổ quái không thể tưởng tượng nổi.
Dead Frontier miễn phí hoàn toàn và game thủ chỉ cần vào trang chủ là có thể chơi ngay. Thực tế đây vẫn là trò chơi... ít kinh dị nhất trong danh sách này.

Trang chủ game: http://www.deadfrontier.com/

The House
Không phải bàn cãi nhiều về mức độ nổi tiếng của series The House, xuất hiện từ rất sớm, đây là một trong những flash game được sao chép lại nhiều nhất trên các website cung cấp webgame mini.
Cốt truyện trong các phiên bản The House rất đơn giản, một gia đình không rõ vì lý do gì mà chết oan uổng, và nhiệm vụ của người chơi là đi hết các gian phòng trong căn nhà đầy tử khí của họ. Thao tác của người chỉ xoay quanh việc click vào các vật dụng và sau đó các hình ảnh hù dọa xuất hiện theo thứ tự định sẵn.
Sự hấp dẫn của The House có tới 90% là nhờ âm thanh, nếu vừa nghe nhạc vừa chơi game, có lẽ bạn sẽ chẳng ngại gì series này. Trò chơi gồm 2 phần và được nhiều người nhận xét là mức độ rùng rợn ngang nhau.

Chơi The House 1 tại: http://jayisgames.com/games/the-house
Hotel 626
Cái tên này tuy không cũ như những thành viên khác trong danh sách webgame kinh dị nổi tiếng, thế nhưng ngay từ khi ra đời nó đã thực sự cuốn hút gamer ở mọi lứa tuổi nhờ cách xây dựng cầu kỳ, hình ảnh chân thực và cũng rất "đau tim".
Bạn sẽ là người tham gia vào câu truyện kinh dị với góc nhìn thứ nhất, các trường đoạn di chuyển được quay thực rồi chuyển thành flash nên không phải chê trách gì về mặt đồ họa, cộng thêm với âm thanh và một số hiệu ứng tân tiến tạo cảm giác hồi hộp liên tục. Hãy thử tưởng tượng cảnh bạn phải ru một đứa trẻ "ma" ngủ thì sẽ thế nào.
Game không chỉ rõ bối cảnh và cốt truyện cũng khá mơ hồ xoay quanh một khách sạn ma ám. Theo đánh giá, mặt giải đố trong Hotel 626 khá đơn giản và không đòi hỏi phải suy nghĩ quá nhiều.

Chơi Hotel 626 tại: http://www.hotel626.com/

Asylum 626
Vâng, nếu bạn đã chơi Hotel 626 và thực sự thích thể loại này, thì hãy tiếp tục đến với Asylum 626 - Webgame do cùng tác giả với Hotel 626 tạo nên. Dĩ nhiên đã là phiên bản xuất hiện sau thì phải kinh dị và rùng rợn hơn nhiều.
Bạn sẽ vào vai một bệnh nhân không rõ danh tính bị các bác sỹ điên khùng thí nghiệm trên cơ thể mình. Các màn tra tấn đều hết sức khủng khiếp với âm thanh vào loại "đỉnh" nhất trong các sản phẩm kinh dị trong danh sách này. Để nâng thêm tính sợ hãi, NSX buộc người chơi phải chơi trong khoảng từ 6h tối đến 6h sáng.

Asylum 626 được xếp vào hàng 18+ vì có khá nhiều cảnh tượng không mấy đẹp đẽ, vì thế hãy chắc chắn bạn đủ can đảm để vượt qua nó mà không phải tháo tai nghe hoặc tắt tiếng giữa chừng.

Chơi Asylum 626 tại: http://asylum626.com/
Do You Have a Grudge?
Một mini webgame tới từ Nhật Bản và vì thế bạn sẽ cảm nhận rõ phong cách kinh dị Nhật trong trò chơi này. Kịch bản của Do You Have a Grudge? khá đơn giản khi một hôm bạn về nhà mình và thấy một màn không khí bí ẩn bao trùm, những gương mặt kinh dị đột ngột xuất hiện và vụt qua trước mắt...
Gameplay trong trò chơi này khá giống với Hotel 626 khi cũng có nhiều trường đoạn chuyển thể từ clip quay cảnh thực tế, tuy nhiên quá trình khám phá dài hơi hơn và cũng hồi hộp, ám ảnh hơn.
Nếu so sánh với Asylum 626 Hotel 626, Do You Have a Grudge? ít tính hành động kịch tính hơn nhưng lại dễ gây ám ảnh và hồi hộp hơn - Đúng với phong cách horror Nhật.
Purgatorium
Là một webgame kinh dị tương tự như 2 đàn anh trong quá khứ là ExmortisExmortis 2, Purgatorium đưa người chơi vào trong những căn phòng kỳ quái và bắt họ phải tìm đường thoát khỏi đó. Trò chơi này đặc biệt ở chỗ không chỉ bắt gamer phải "đứng tim" mà còn buộc họ giải nhiều câu đố hóc búa.

Purgatorium được đề cao chính là nhờ yếu tố phiêu lưu chứ không đơn thuần chỉ là "dọa ma" như Asylum 626, Hotel 626 hay Do You Have a Grudge? Có điều thời lượng game hơi ngắn với những người "thần kinh thép".
Dĩ nhiên, để có thể tận hưởng hết game thì bạn nên có vốn tiếng Anh tốt để hiểu được phần nào cốt truyện.
Chơi Purgatorium tại:

Saturday, June 25, 2011

[Việt Sub Xem Online] Speedy Scandal HD-720p


Tên phim: Speedy Scandal / Scandal Makers
Tên tiếng Hàn : 과속스캔들
Đạo diễn: Kang Hyeong-cheol
Biên kịch: Kang Hyeong-chul, Lee Byeong-heon
Khởi chiếu: 4/12/2008
Độ dài: 108 phút
Phân phối: Lotte Entertainment
Official site : http://speedscandal.co.kr/

Diễn viên chính:

Cha Tae Hyun : Nam Hyeon Su
Park Bo Yeong : Hwang Jeong Nam
Wang Seok Hyeon : Hwang Ki Dong


Nội dung:

Hơn 30 tuổi, Nam Hyeon Su (Cha Tae Hyun) hiện là một DJ trên đài phát thanh địa phương (trước đây khi Hyeon Su còn trẻ anh đã là thần tượng của giới trẻ )

Một ngày, cô gái trẻ Hwang Jeong Nam (Park Bo Yeong) đột nhiên xuất hiện và nói rằng anh là cha của cô. Hơn nữa, Jeong Nam còn nói cho Hyeon Su biết rằng giờ đây anh đã là ông của cậu con trai nhỏ Ki Dong của cô. Jeong Nam luôn bám theo bất cứ nơi đâu mà Hyeon Su đi đến. Những tin đồn rắc rối bắt đầu bùng nổ…

Note : Speed Scandal là bộ phim ăn khách nhất ở Hàn Quốc trong năm 2008 ( vượt trên cả phim bom tấn The Good,The Bad and The Weird ) với hơn 8 triệu lượt người xem và đứng thứ 8 trong top 10 phim điện ảnh được yêu thích nhất tính đến thời điểm hiện tại ( tháng 12/2009)

Giải thưởng của phim:

* LHP Maxmovie lần thứ 6 ( 18/ 2 /09):
- Nam diễn viên xuất sắc nhất : Cha Tae Hyun
- Nữ diễn viên mới xuất sắc nhất : Park Bo Young

* LHP Baeksang lần thứ 45 (27/ 2 / 09):
-Biên kịch xuất sắc nhất : Kang Hyung Chul
-Nữ diễn viên mới xuất sắc nhất ( phim điện ảnh ): Park Bo Young
-Nữ diễn viên được yêu thích nhất : Park Bo Young


* Lễ trao giải Rồng Xanh ( 02/12 /09):
- Nữ diễn viên mới xuất sắc nhất: Park Bo Young
- Đạo diễn mới xuất sắc nhất : Kang Hyung Chul

[Việt Sub Xem Online] A Tale of Mari and Three Puppie HD-720p

http://www.taipeitimes.com/images/2008/05/16/P17-080516-tale3.jpg

https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhVagFe-oT3I5LjiIUBaDUO9h_4V4rRjqAEFAL1UzwG_XX_c6QncnbV4wc53A4XvcOnRPrpMjxYL8N4CqoHRbimcGQVJzi2TBXrI3ccLorJubDN7bmJFnTj01J9LRNXzrPumfXlz8J9Xww/s1600/A+tale+of+Mari+and+three+puppies.jpg

Đây là bộ phim được dựng lại từ một câu chuyện có thật tại Nhật Bản.Tại làng Yamakoshi, Aya và Ryota nhặt được 1 chú chó mang về nuôi và đặt tên là Mari, sau một thời gian Mari đẻ được 3 chú chó con. Đây là chó giống thuần chủng Akita Hokaido (cùng giống với Hachiko).Dự đoán có động đất xảy ra nhưng không kịp cứu người ông và cô cháu gái. Mari đã xả thân mình để tìm cách cứu chủ, cùng lúc tìm cách thông báo cho nhân viên cứu hộ đến trợ giúp.Cao trào của đoạn clip này là khi bắt buộc phải lựa chọn, những nhân viên cứu hộ đã không thể đưa Mari và các chú cún nhỏ lên trực thăng thoát khỏi vùng động đất vì người ông đang bị mất máu quá nhiều cần được cấp cứu.Mari bị bỏ lại trong nước mắt của cô chủ nhỏ và dân làng. Thật xúc động vì dù chân của Mari đã chảy máu khi tìm cách đưa ông cháu ra khỏi nhà, Mari trung thành vẫn đuổi theo chiếc máy bay một quãng đường dài. Càng lúc càng xa, càng lúc càng vô vọng.



Friday, June 24, 2011

Bồ với người yêu...






1/ - Làm bồ của anh nhé!
- – Làm bồ?
- Anh không đùa đâu, anh nói thật đấy.
- – Ơ kìa, em có đùa đâu, em nói thật mà, ừ thì làm bồ. Thế làm bồ là như thế nào ạ?
- Làm tất cả những gì như em làm với người yêu, nhưng chỉ là bồ, không phải người yêu, thế thôi.

- – Anh nói thật đấy à?
- Ừ anh nói thật
- – Tại sao? Anh có người yêu rồi, em cũng thế, sao anh còn cần bồ làm gì?
- Vì anh thích em!
- – Thích em, nhưng… À anh này, anh vừa phải thôi, anh đừng đưa em vào tròng, đừng nghĩ em trẻ con mà trêu em nhá. Em không bị anh lừa đâu.

- Anh không đùa, anh nói thật. Anh thích em, anh thoải mái khi ở bên cạnh em, cách nói chuyện của em khiến anh vui. Anh muốn gần em hơn. Anh có thể nói hết với em mọi thứ không dè dặt, không che đậy, ở bên em anh thật hơn, không phải chỉn chu như ở bên cạnh người yêu anh.
- – À, em hiểu rồi. Làm bồ như một người bạn để chia sẻ chứ gì ạ. Em sẵn sàng. Em quý anh lắm, em cũng thấy rất thoải mái khi nói chuyện với anh.
- Còn nữa, làm bồ sẽ giống như ở bên cạnh người yêu. Được ôm em, được hôn em…
- – Vớ vẩn, không được. Sao anh lạ thế. Anh nói chuyện em chẳng hiểu gì cả. Nửa đùa nửa thật. Em chẳng thích thế này đâu.

- Anh thích em, thích được chăm sóc em như người yêu em, được em nũng nịu, được vỗ về em mỗi lúc em buồn. Được chạm khẽ vào tay em, và hơn thế nữa…
- – Thôi anh đừng nói nữa, coi như em chưa nói chuyện với anh hôm nay. Anh suy nghĩ lại đi. Em bắt đầu ghét anh rồi đấy! Chào anh!

Trang đập mạnh chiếc điện thoại xuống mặt bàn, giận dữ và bối rối, cô chẳng hiểu sao hôm nay Tùng lại nói những điều như thế.

2/ Hai tháng quen nhau, một thời gian chưa lâu nhưng đối với Trang, Tùng như một người anh lớn, rất đỗi thân thiết và tâm lý. Chu đáo trong từng cử chỉ, biết quan tâm và lắng nghe cô hơn một người bạn, sẵn sàng đưa cô đi chơi hay gọi điện cho cô những lúc cô buồn. Tất cả đều khiến Trang tin tưởng và quý mến anh. Còn đối với Tùng thì khác, ngay từ lần đầu tiên gặp Trang, ánh mắt trong veo, đôi môi đỏ mọng và cách nói chuyện thông minh của cô đã thực sự hấp dẫn anh, Trang như một ẩn số bắt buộc Tùng phải đi khám phá. Nhưng tất cả chỉ dừng lại ở sự quý mến và niềm đam mê vì cả Tùng và Trang đều đã có người yêu. Mọi chuyện sẽ trở nên đơn giản hơn nếu Tùng không thích Trang đến như vậy.

- – Alo
- Em đây, Trang đây!
- Uh! Anh biết mà, sao vậy em, hết giận anh rồi hả, giận lâu dữ vậy trời. Coi như anh chưa nói gì nhé.
- – Vâng!
- Anh vui vì em gọi điện lại cho anh đấy cô bé ạ. Dạo này em sao rồi?
- – Em vẫn bình thường anh ạ.
- Uh, em có chuyện gì hả, giọng em buồn quá.
- – Không …có gì đâu anh, em chỉ muốn gọi cho anh thôi… Thế thôi anh nhé, em chào anh.

~ . . . Tít tít . . . ~

Ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì vừa xảy ra Tùng vội vàng bấm số gọi lại cho Trang, chắc chắn cô bé có chuyện rồi, lạ lắm, mọi ngày cứ líu lo sao hôm nay lại ít nói thế.

- Trang hả em, em có chuyện buồn đúng không? Kể cho anh nghe đi? Sao lại giấu anh thế?
- – . . . Anh ơi . . . - Giọng Trang run lên, những tiếng nấc nghẹn ngào phát ra.
- Ừ anh đây, anh vẫn nghe em nói đây.
- – Không có gì đâu anh ạ…. Em với anh Nguyên, chia tay rồi!
- Sao lại thế? Anh không hiểu.
- – Anh ấy phản bội em, anh ấy có người yêu khác rồi anh ạ!
- Có chắc không em? Em nói chuyện với Nguyên chưa? Phải bình tĩnh em ạ, em nên tin người yêu em.
- – Anh ý bảo người ấy chỉ là bạn, là bạn mà có thể ôm, có thể hôn được hả anh?

Trang hét lên, những cảm xúc bấy lâu cô kìm nén vỡ òa, cô không muốn tin vào những gì mình chứng kiến nhưng tất cả là sự thật. Cô bị người yêu phản bội. Người mà ai cũng cho rằng anh ấy hiền lành và trung thực dối lừa cô. Cô đau đớn và uất hận, cô căm thù con người lấy đi niềm tin vào tình yêu của cô. Cô muốn trả thù!


3/Lặng đi một hồi lâu để lắng nghe tiếng khóc của Trang, Tùng cảm thấy một nỗi buồn tê tái. Anh thương Trang, anh muốn ở bên cạnh cô, ôm cô vào lòng.

- Em nín đi, đừng khóc cho một người không đáng như thế nữa!
- – Vâng, em nín…. Từ ngày mai… anh làm bồ của em nhé!
- Bồ ư, anh bảo anh đùa mà, quên chuyện ấy đi, anh coi em như em gái, bất cứ lúc nào em cần, anh sẽ ở bên em. Đừng nhắc đến chuyện hôm trước nữa em nhé! Anh đùa thôi mà!
- – Nhưng em không đùa, em nói thật. Em cần. Em không muốn cô đơn.

- Thì anh vẫn ở bên cạnh em mà, anh sẽ lấp đi khoảng trống của em, được chưa cô bé.
- – Không, thế chưa đủ, em muốn được đi chơi với anh như một người yêu. Được chăm sóc cho anh như với người yêu em. Được ôm và hôn anh khi nào em muốn.
- Em…em lấy anh ra để trả thù Nguyên hả?
- – Không… – Trang ngập ngừng.

- Đừng suy nghĩ như thế nữa em nhé, em ngủ đi. Mai anh sẽ qua đưa em đi chơi. Đừng khóc nữa, anh sẽ ở bên em. Em gái bé nhỏ ạ.
- - Vâng, anh ngủ ngon.


Lần này, Tùng là người dập máy trước. Anh hiểu cảm giác của Trang, anh biết cô nói như vậy để trả thù Nguyên, anh hơi chạnh lòng, nhưng thực sự anh thấy vui và đến chính bản thân anh cũng không thể lý giải được điều này.

7 giờ tối hôm sau.
- Em muốn đi đâu?
- – Đi xem phim được không ạ?
- Ừ được.
- – Anh có sợ chị Linh nhìn thấy anh với em đi cùng nhau không?
- Sợ gì hả em, Linh hiểu mà, anh cũng kể với Linh về em. Linh bảo quý em lắm đấy.
- – Thật vậy ạ?
- Ừ, thật.


Vừa đến cửa rạp chiếu phim, Trang đã nhảy phắt xuống xe, cô đưa tay chỉ chỉ vào hầm để xe.
- Anh gửi xe đi em đứng đây chờ anh nhé.
- – Ừ, chờ anh nhé.


Đôi má lúm đồng tiền của Trang làm cô bé trở nên rất đáng yêu, mới hôm qua còn khóc thế mà hôm nay Trang như một con người khác hẳn. Cô vẫn lí lắc như mọi ngày. “Chắc cô bé không muốn thể hiện là mình buồn rồi về nhà lại khóc một mình cho mà xem”, Tùng nghĩ thầm trong bụng như thế. Đây là lần đầu tiên cô và anh đi xem phim, mọi lần hai người chỉ toàn đi ăn rồi đi uống café, đến những nơi để có thể nói chuyện được, vì Trang sợ mọi người hiểu nhầm.

- – Anh ơi, xem phim này nhé.
- Phim ma hả em, có sợ ma không mà dám xem.
- – Hì, em có sợ, nhưng có anh đi cùng, em ứ sợ.
- Ừ, hôm nay cô thích gì tôi cũng chiều hết.
- – Thế mua vé xong, anh mua bắp rang bơ với cả pepsi cho em nha.
- Dạ vâng ạ.- Tùng kéo dài giọng ra khiến cả hai người cùng bật cười


Anh cảm thấy vui vui, lâu quá rồi anh chưa được đi xem phim, cả anh và Linh đều bù đầu với công việc, Linh cũng chẳng thích đi xem phim, cô cho rằng mình hết tuổi ấy rồi. Cô và anh thường đến nhà nhau, ăn tối và làm những việc chỉ người lớn mới hiểu. Vậy là quá đủ cho một buổi đi chơi.


4/ Hai tiếng ngồi trong rạp trôi qua thật nhanh, một bộ phim chẳng có gì thú vị, tình tiết nhạt nhẽo, phim ma mà ma hiện rõ mồn một nhưng đôi bàn tay nhỏ bé của Trang đang siết mạnh lấy anh, cô bé có vẻ rất sợ hãi, mỗi lần Trang hét lên lại khiến anh bật cười. Thật ngộ nghĩnh, anh cảm giác trái tim mình đang loạn nhịp.

- – Anh về nhé, em cám ơn, hôm nay em rất vui.
- Sao lại cám ơn, em không coi anh là bạn à. Hôm nay anh mời em đi rồi, hôm sau em phải mời anh đi chơi đấy nhé!
- – Dạ, rõ ạ!


Tùng phóng xe đi về, mùi hoa sữa phảng phất trong không gian, anh thấy yêu đời lạ, Trang như một luồng gió mới thổi mát tâm hồn anh, một cảm giác mà lâu rồi anh chưa thấy có. Đang miên man trong cảm xúc lâng lâng bất ngờ chuông điện thoại reo, là Linh gọi.


- Alo, anh đây.
- – Anh đang trên đường à, anh vừa đi đâu về thế?
- À, hôm nay phòng anh liên hoan, mọi người rủ nhau đi nhậu nhẹt em ạ! Sao thế tình yêu của anh?
- – À không, chắc là nhầm anh ạ, cái Nga bạn em nó bảo nhìn thấy anh đi với cô bé nào đó vào rạp chiếu phim. Nhưng em nghĩ nó nhầm vì anh có bao giờ đi xem phim đâu.
- Ui, thế à, lạ nhỉ. Chắc nó nhầm thôi em ạ. – Tùng giật bắn người, một luồng gió lạnh chạy dọc sống lưng.
- – Vâng thế thôi anh ạ, anh về nhanh đi anh nhé. Em ngủ đây, yêu anh nhiều!
- Ừ hôn em!


Linh vừa dập máy mồ hôi ứa ra ướt đẫm áo của Tùng, anh chưa bao giờ kể với Linh về Trang như những gì anh nói. Làm sao có thể chấp nhận chuyện người yêu đưa một cô gái khác đi xem phim được chứ, nhưng làm sao Tùng có thể nói cho Trang là anh đang phải lén lút đưa cô đi chơi. Điều kiện không cho phép, nhưng anh cho rằng mình chẳng làm gì sai cả, chỉ là nên cẩn thận hơn cho các lần sau thôi.


Đã một tuần kể từ ngày đi xem phim, Tùng chưa gặp lại Trang, hai người vẫn gọi điện thoại và nhắn tin cho nhau như thường lệ. Nhưng Tùng bắt đầu cảm thấy một nỗi nhớ đang lớn dần lên, nỗi nhớ không mang tên tình yêu. Hôm nay Trang gọi điện và mời anh đi chơi, lần này không đi xem phim chỉ đơn thuần đi uống café, cô bé có vẻ gầy hơn, đôi mắt ẩn chứa một nỗi buồn sâu lắm. Anh muốn hỏi nhưng sợ sẽ khiến Trang buồn hơn nên lại thôi. Buổi nói chuyện không nhiều tiếng cười, chỉ là những khoảng lặng, anh để yên cho cô thả sức mà suy nghĩ cùng tách café được khuấy liên tục.


- – Làm bồ thì có thể yêu được không hả anh?
- Không em ạ, bồ là bồ, còn người yêu là người yêu.
- – Sao lại thế ạ? Anh chắc mình sẽ không yêu bồ chứ, có ai nói trước được gì đâu?
- Anh hiểu anh mà, anh biết phân biệt rõ ràng giữa thích và yêu, giữa người yêu và bồ em ạ.
- – Uh, anh tự tin nhỉ.
- Anh chỉ nói thế thôi, còn em là em, em không phải là bồ của anh nghe chưa?
- – Em có nói gì đâu, ta về thôi anh.


Trang đứng dậy, cái thân hình nhỏ bé ấy thể hiện rõ cô đang mệt mỏi lắm, nhưng cô vẫn cười thật tươi với Tùng mỗi khi bắt gặp ánh mắt anh đang nhìn cô.


- – Anh đội mũ bảo hiểm cho em đi.
- Hả, anh chưa đội mũ cho ai bao giờ đâu đấy, kể cả chị Linh.
- – Thì anh đội cho em, có gì khó đâu mà.
- Ừ.


Vừa cúi xuống để gài dây mũ, Trang bất chợt thơm nhẹ vào má Tùng và nói khẽ: “Em thích anh, thật đấy. Từ mai em sẽ làm bồ anh." Câu nói và cái thơm bất ngờ khiến Tùng bất động. Anh đứng lặng im mất mấy giây, hạnh phúc xen lẫn bối rối. Anh giống đứa trẻ mới lần đầu biết rung động, tim anh như muốn nhảy ra ngoài lồng ngực. Anh muốn nói không, muốn từ chối lời đề nghị của Trang, nhưng chính sự tham lam của người đàn ông ngăn anh lại. Anh thích sự mới mẻ Trang mang đến. Anh gật đầu đồng ý. Kể từ giây phút ấy họ là tình nhân.


5/
23 giờ 15.
Tin nhắn của Trang
- – Em nhớ anh!
- Anh cũng thế!

23 giờ 30
- – Em nhớ anh!
- Anh biết rồi mà, anh nhớ Trang lắm!
- – Em thích anh!

Tùng tủm tỉm cười, càng ngày anh càng cảm thấy thích thú với sự ngộ nghĩnh đáng yêu của Trang.
- Anh thích em nhiều lắm, em ngủ đi nhé. Hôn em.
- – Ai cho anh hôn mà anh hôn. Thơm gió thôi. Xì. Em ngủ đây. Mai gặp lại anh nhé.
- Khoan đã, sao lại mai hả em?
- –Mai rồi anh biết, anh ngủ đi.


11 giờ 30 trưa ngày hôm sau.
- – Anh xuống dưới cổng cơ quan đi, em đang ở đấy.
- Sao em lại đến cơ quan anh?
- – Anh xuống đi rồi biết.

Tùng vội vàng chạy xuống, anh không hiểu Trang đến cơ quan anh làm gì, mọi người ai cũng biết Linh là người yêu anh, anh sợ ai đấy nhìn thấy Trang rồi lại nói cho Linh. Anh thấy lo lắng thực sự.

- – Sao mà anh phải vội vàng thế kia, em có bỏ đi khi anh xuống đâu.
- Vì anh không muốn em chờ lâu. Vừa nói Tùng vừa lấy tay lau những giọt mồ hôi đang rơi lả tả xuống mặt.
- – Em nấu ăn trưa cho anh, anh ăn đi. Em về đây. Em bịt mặt thế này sẽ không ai nhận ra em đâu, anh đừng lo.
- Ừ, anh cám ơn, em về cẩn thận nhé!

Anh đứng nhìn theo bóng chiếc xe của Trang cho đến khi cô đi khuất, hộp cơm Trang làm cho anh thật ngon, Tùng cảm động lắm. Chưa bao giờ Linh làm như vậy với anh. Cầm hộp cơm trên tay anh thầm cám ơn Trang, anh thấy mình là một người may mắn.


Hôm sau nữa.
- – Lạnh anh nhỉ.
- Ừ. Lạnh. Em ôm anh đi cho đỡ lạnh!
- – Không.
- Thế để anh ôm em nhé!
- – Vâng.


Tùng kéo tay Trang vòng lên để ôm lấy anh. Đôi bàn tay nhỏ bé của Trang và anh đan xen vào nhau. Khoảng cách giữa cô và anh bây giờ gần như không còn nữa. Chỉ còn thiếu một nụ hôn nữa thôi, anh sẽ chính thức đạt được những gì anh mong muốn.


- Anh hôn em nhé!
- – Sao anh hỏi kì thế? Không! Em không cho!
- Tại sao?
- – Vì chưa lãng mạn. Vì nhanh quá. Em muốn tất cả diễn ra từ từ.
- Ừ thế thôi, anh thơm em vậy nhé.
- – Uh.


Thơm nhẹ lên đôi má phúng phính của Trang, Tùng cảm thấy mình thay đổi khá nhiều. Không còn cứng nhắc và khô khan như những gì anh biết về mình, những hành động cử chỉ anh chưa từng có trước đây, những thứ anh cho là lố lăng ngớ ngẩn, bây giờ anh làm rất thích thú nữa.

Hình ảnh Trang lấn chiếm dần trong tâm trí của anh. Lúc nào anh cũng muốn ở bên cạnh cô, đi cùng cô. Không còn cảm giác tò mò muốn hôn lên đôi môi cô, anh muốn mọi thứ diễn ra thật chậm.


6/ Những ngày tiếp theo, Tùng như quên đi mình có người yêu, anh tràn ngập trong những cử chỉ ngọt ngào dễ thương của Trang. Những tin nhắn ngộ nghĩnh, những hành động bất ngờ khiến trái tim của chàng trai 30 tuổi loạn nhịp. Không thừa nhận mình đang dần dần yêu Trang, anh vẫn nghĩ mình là một người biết phân định rõ ràng giữa cảm giác thích và yêu, nhưng những đêm trằn trọc vì nhớ cô khiến anh không thể lí giải nổi. Anh ghen với những ánh mắt khác nhìn Trang, giận dỗi khi cô có những tin nhắn tán tỉnh của những chàng trai khác, nhưng anh không có quyền, anh cố làm như không quan tâm. Trang không là người yêu, cô ấy chỉ là bồ, là người tình của anh mà thôi.


- Mưa quá! Để anh lấy áo mưa ra nhé.
- – Không, trú mưa đi anh.
- Muộn rồi mà, em lạnh không? Có sợ về muộn không?
- – Trú một tí thôi, không tạnh thì em với anh đi về. Em muốn đứng trú mưa với anh. Lạnh thì em ôm anh.
- Ừ. Dừng ở đây nhé.


Tùng vội vã táp xe vào một mái hiên bên đường. Những cơn giông mùa hạbao giờ cũng dữ dội. Ôm Trang vào lòng, anh muốn che chắn cho những hạt mưa không làm cho cô thêm lạnh. Từ từ Trang nhướn người lên, chạm khẽ vào môi anh. Nụ hôn đầu tiên của hai người. Dưới những hạt mưa nặng trĩu hai người hôn nhau say đắm, một cảm giác hạnh phúc tràn ngập trong Tùng. Anh nhận ra anh không chỉ thích Trang như anh nghĩ, đó là tình yêu. Anh rung động, anh run, những cảm xúc chỉ tình yêu đích thực mới mang đến cho anh. Anh nhớ mùi hương của Trang đến nồng nàn. Anh muốn Trang là người yêu anh thực sự.


7/ - Anh và em chia tay thôi!
- – Tại…tại…sao lại thế?


Chiếc cốc thủy tinh rơi xuống sàn vỡ toang. Linh ngước lên nhìn Tùng, nước mắt cứ thế chảy ra giàn giụa. Cô biết thời gian gần đây Tùng thay đổi, không còn được quan tâm vỗ về cô như ngày xưa, nhưng cô không bao giờ có thể tưởng tượng anh nói ra lời chia tay. Bốn năm yêu nhau, bao nhiêu khó khăn trắc trở cô cùng anh vượt qua. Tin tưởng anh tuyệt đối, họ dự định cuối năm nay kết thúc bằng một đám cưới. Ai cũng khen tình yêu của họ đẹp. Vậy tại sao anh nói như vậy chứ?


- Anh không tốt, anh không xứng đáng với em…Anh xin lỗi, em không có lỗi gì cả. Là do anh, anh sai.
- – Tại sao? – Linh hét lên, cô như điên lên sau câu nói của Tùng, cô chạy thẳng ra trước mặt anh - Bốn năm yêu nhau, anh nói một câu anh sai là có thể chia tay được ư? Tất cả những kỉ niệm chúng ta có với nhau anh nói một câu anh sai là rũ bỏ được hết sao?.. Anh ơi, anh đừng như thế này, em sợ lắm, anh đang đùa em đúng không? Anh đừng đùa thế nữa.- Linh ôm chầm lấy Tùng, toàn thân cô run lên bần bật, tiếng nấc ngày một to hơn.

- Em bình tĩnh lại đi… – Giọng nói của Tùng run lên, những giọt nước mắt cũng đang lăn dài trên má anh. Anh cầm tay Linh đẩy cô ra - Em đừng khóc, em không có lỗi, là do anh. Anh xin lỗi em. Em khóc thế này, anh thương em lắm!…

Đến đây, dường như cảm xúc dằn vặt tội lỗi khiến Tùng không còn kìm chế nổi nữa. Anh bật khóc, hai con người từng yêu nhau, từng hạnh phúc giờ đây đứng trước mặt nhau khóc. Khóc cho một cuộc chia ly. Chia ly hoàn toàn.

- – Anh có người yêu khác rồi đúng không?- Linh cúi mặt xuống, bước lùi ra khỏi vòng tay của anh, gióng nói của cô bỗng nhiên đanh lại.
- Anh…

Chưa bao giờ Tùng thấy Linh giận dữ như vậy. Cô đẩy mạnh anh ngã xuống sàn.

- – Anh đúng là không xứng đáng có được tình yêu của tôi! Đồ đểu!


Linh chạy nhanh ra khỏi cửa, bóng của người con gái đoan trang nết na ấy cứ ngày một khuất dần. Bỏ lại sau lưng một người đàn ông ôm mặt khóc, khóc ân hận cho tội lỗi mình gây ra. Khóc để chấp nhận từ nay sẽ mất hoàn toàn người con gái từng là của mình. Anh đau.


8/ - Trang, anh yêu em!

- – Yêu em? Anh chỉ được nói thích em thôi. Anh có người yêu anh, em chỉ làm bồ của anh thôi.

- Không, anh chia tay chị Linh rồi. Anh muốn làm người yêu em thực sự. Muốn em là của anh. Anh yêu em mất rồi! Yêu nhiều lắm!
- – Yêu?


Trang mỉm cười một nụ cười nửa miệng, cô nhìn anh, một ánh nhìn tinh quái. Chưa bao giờ cô nhìn anh như vậy, ánh mắt sắc lém, quái dị, anh thấy sợ anh mắt ấy.


- – Anh biết không? Em từng hi vọng anh không giống như những người con trai khác, em vui nhiều lắm khi ở bên anh, ấm áp nhiều lắm khi được anh chăm sóc. Nhưng anh cũng như Nguyên, cũng sẵn sàng rũ bỏ 4 năm tình yêu của anh để chạy theo một người con gái khác. Người tạo cho anh cảm giác mới mẻ.
- Đấy là ngày xưa thôi, ngày xưa anh ham hố, anh không tốt. Nhưng anh yêu em là thật.

- – Anh đừng nói thế, đến khi anh gặp một người khác, người làm anh mới mẻ hơn em, em cũng như chị Linh thôi.
- Em không tin anh sao?

- – Tin ư? Em không tin anh! Tin sao được chứ khi anh có thể lừa dối người anh yêu trong suốt một thời gian dài?

- Cho anh một cơ hội, anh sẽ làm em tin anh.
- – Không anh ạ, chưa bao giờ em nghĩ rằng mình yêu anh. Đã làm bồ không có chỗ cho tình yêu. Chúng mình chấm dứt chuyện này ở đây thôi. Từ mai, em không cần bồ nữa. Em đủ tự tin để bước tiếp rồi. Em sẽ lại yêu và chắc chắn không bao giờ em làm bồ của người khác nữa đâu anh! Chúc anh hạnh phúc!

Trang quay lưng bước đi, Tùng ngã khụy xuống đất. Tê tái và cô đơn bao trùm lên anh và cả không gian. Giờ đây chỉ còn lại một mình Tùng đứng trên con đường rộng thênh thang.

Anh từng nghĩ mình là một người may mắn, anh có tất cả: người yêu và người tình, nhưng bây giờ anh là kẻ trắng tay...

Có Ai Biết ?



Huhu

Thursday, June 23, 2011

Dân khí bạc nhược, ra vẻ ái quốc



Dân khí bạc nhược (Phan Chu Trinh – Thư gửi Chính phủ Pháp, 1906)


Nước Nam độ bốn mươi năm nay, vận nước ngày một suy, suốt từ trên đến dưới chỉ biết chuyện lười biếng vui chơi. Pháp chế luật không còn có cái gì ra trò, nhân tài cũng tiêu diệt đi mất cả. Người trên thì lâu lâu được thăng trật(1), chẳng qua như sống lâu lên lão làng; người dưới thì đem của mua quan, thật là tiền bạc phá lề luật. (…). Suốt cả thành thị cho đến hương thôn, đứa gian giảo thì như ma như quỷ, lừa gạt bóc lột, cái gì mà chẳng dám làm; đứa hèn yếu thì như lợn như bò, giẫm cổ đè đầu, cũng không dám ho he một tiếng.

(1) trật: cấp bậc phẩm hàm.

Pháp luật đơn sơ (Quốc dân độc bản, tài liệu của Đông Kinh nghĩa thục, 1907)

Dân trí càng mở mang thì pháp luật càng phải tinh tế. Luật lệ nước ta sơ sài hết sức. Những điều rõ ràng thì hoặc là phiền toái vô dụng, hoặc là khe khắt quá khó lòng giữ đúng (…) Những điều ta nói ta làm hàng ngày mà theo luật quy tội, thì sáng bị tội đồ, tội lưu, chiều bị tội phạt trượng. Đến những điều đáng phải theo cũng không thể theo được. Trên cũng như dưới đều mơ mơ màng màng, cơ hồ thành một nước không có pháp luật. Dân không giữ chữ tín, trong dân gian người ta làm khế ước với nhau, thường mực chưa khô đã bội ước. Quy tắc của trường học, kế hoạch của công sở phần lớn nằm trên giấy, treo lên cho vui mắt, đọc lên cho vui tai mà thôi. Trên dưới không tin nhau, mà mong giữ đúng pháp luật thì thật là khó thay! Đã không giữ được thì thay đổi đi là hơn.

Làm ra vẻ yêu nước để mưu lợi riêng (Phan Bội Châu – Cao đẳng quốc dân, 1928)


Chứng bệnh hay giả dối là chứng bệnh chung của người nước ta mà ở trong lại có một chứng đặc biệt là chứng ái quốc giả… Nào đám truy điệu, nào tiệc hoan nghênh, nào là kỷ niệm anh hùng, nào là sùng bái chí sĩ, chuông dồn trống giục, Nam hát Bắc hò, xem ở trong một đám lúc nhúc lao nhao, cũng đã có mấy phần người biết quyền nước đã mất thì tính mạng không còn, hồn nước có về thì giang sơn mới sống. Nếu những tấm lòng ái quốc đó mà thật thà chắc chắn thì giống Tiên Rồng chẳng hạnh phúc lắm sao? Nhưng tội tình thay, khốn khổ thay, người ưu thời mẫn thế chẳng bao nhiêu mà người rao danh thì đầy đường đầy ngõ.

Giọt nước mắt khóc nước vẫn ngày đêm chan chứa mà xem cho kỹ thì rặt nước mắt gừng; tiếng chuông trống kêu hồn vẫn trong ngoài gióng giả mà nghe cho tới nơi thì rặt là chuông trò trống hội; ngoài miệng thì ái quốc mà trong bụng vẫn là kim khánh mề đay; trước mặt người thì ái quốc mà đến lúc đếm khuya thanh vắng thì tính toán những chuyện chó săn chim mồi. Cha ôi! Trời ơi! ái quốc gì, ái quốc thế ư? Đeo mặt nạ ái quốc để phỉnh chúng lừa đời, một mặt thời mua chuốc lấy tiếng chí sĩ chân nhân, một mặt thì ôm chặt lấy lốt ông tham bà đốc.

Wednesday, June 22, 2011

Chuyện phiếm về những trò lố của lũ non dạ


Dạo này loạn quá, khắp nơi lan tràn hình ảnh những fan cuồng Hàn Quốc và những thứ bắt chước như thế. Thực sự tôi thấy nhiều thứ quả là hài hước. Tôi đéo biết Suju, Bigbang, 365… của các bạn là ai và tôi cũng đéo có nhu cầu biết những người đấy là ai.


Click the image to open in full size.


Sự ngu dốt của các bạn là hậu quả của một thời người ta quá coi trọng đồng tiền


Tôi nói thẳng là tôi chả ghét gì họ, những con người dám lao vào đường nghệ thuật gian khổ, cho dù tôi chả quan tâm họ là ai, họ làm được gì cho xã hội, họ đóng góp gì cho thế giời. Tôi coi họ như hàng triệu những ban nhạc, ca sĩ khác đầy rẫy nhan nhản trên cả cái quả đất này.
Tôi cũng chả ghét những ai nghe nhạc Hàn bình thường, những người nghe nhạc chỉ đơn thuần để giải trí chứ không phát cuồng như một lũ điên của Liên hợp quốc.
Tôi chỉ ghét những đứa nghe nhạc bằng mắt (có thể bằng lỗ mũi hoặc một số lỗ gì đó khác…) và đéo có tí chất xám nào trong óc hoặc thậm chí là đéo có óc.

Các bạn nghe nhạc như thế là ngu lắm, nghe Suju gì gì đấy rồi nhận vơ chồng này chồng nọ, lố bịch vãi đái ra mà cứ tưởng mình là bố (hoặc mẹ) thiên hạ.
Cái gì mà “lũ trần tục thì hiểu sao được”. Ừ thì chúng tôi có nhận là thần tiên như các bạn đéo đâu. Chúng tôi phải nai lưng ra làm, ra học, sau này còn kiếm tiền nuôi bố nuôi mẹ nuôi vợ nuôi con…
Các bạn là thần tiên rồi cần đéo phải ăn uống, cần đéo phải làm việc nữa, ở nhà mà ngoáy mông theo nhạc íh, rồi sau này vác mặt ra đường lại ngã ngửa ra đéo biết làm thế nào để có cái mà sống. Mà kể mấy cái đứa hộp sọ thì có nhưng não thì không như các bạn thì cũng nên chết bớt đi, may ra IQ của dân Việt Nam nó mới tăng được, mới xây đường sắt cao tốc được.
Nghe nhạc xong thì coi Suju là thần tiên,còn coi gia đình là thần đân thì quả là các bạn đéo bằng con vật. Con vật nhé, bố mẹ nó chết thì nó nằm ra thương tiếc, đau đớn (google ra đầy). Các bạn thì đòi “giết ông bà già” nếu không được đi xem Suju đéo gì đó. Đi ngược lại luân thường đạo lý mà cứ tưởng mình là thánh nữ Ở mà khéo nhờ Suju thì Việt nam mới có thành nữ Ozawa thứ 2, thứ 3 thứ n gì đó… Các bạn đòi bán mình để mua vé cơ mà. (Mỗi tội là hơi khó tìm đối tác đấy, kiểu như tôi mà tôi biết các bạn bán mình vì mấy cái chú ở đâu đâu íh thì tôi cũng chả thèm mua ).
Rồi ợ một tiếng, há mồm là là ô-pa, u-pa, u-xơ gì gì đó. Các bạn bảo nói tiếng Việt thì quê, tiếng Anh thì lỗi thời, xin lỗi các bạn bây giờ ném các bạn vào một ổ toàn người Hàn thì chắc chắn 100% là các bạn phải khóc bằng tiếng Việt thì cũng phải phọt mấy câu tiếng Anh để mà sống. Chả lẽ cứ ô pa ô pa là giải quyết được vấn đề ah
Rồi lạy lục, sì sụp khấn vái như khấn ông bà ông vải (mà chắc đéo ở nhà đã khấn như thế). Bảo thế cho nó giống văn hóa người ta. Tôi thề với các bạn là mấy chú Suju nhà các bạn nhìn thấy cảnh đấy thì có mà thi nhau cười khà khà kiểu như người ra đi xem khỉ diễn trò bắt chước người íh.
Các bạn tưởng về nhà các chú bé íh sẽ đéo ngủ được vì được hâm mộ quá ư. Khà khà, người có học người ta sẽ phán 1 câu : “Lũ man di !”. Các bạn đã tự biến mình thành lũ man di một cách hết sức ấn tượng đấy. Bravo ! =)
Có lẽ nào cuồng Hàn Quốc như thế thì người Việt (như các bạn) sẽ sang được Hàn Quốc sống, sẽ được người Hàn Quốc coi như “đồng bào” của họ không. Không bao giờ đâu. Với những kẻ đã sẵn sàng chổng mông vào cái nền văn hóa nơi mình sinh ra để chạy theo một văn hóa ngoại lai, thì cũng dễ dàng từ bỏ cái nền văn hóa ngoại lai thứ nhất để chạy theo văn hóa ngoại lai thứ n nào đó thôi. Những người bạn Hàn Quốc là những người có óc, họ sẽ nhận ra rằng : chẳng ngu gì chúng tôi phải coi những kẻ cuồng tín văn hóa kia là đồng bào để rồi đến lúc lại bị đá vào mông như đã từng đá chính lại đất nước của họ.
Cái mà các bạn tôn thờ, xét cho cùng thì cũng chỉ là cái vũ khí của một cuộc “xâm lược văn hóa” dai dẳng và nhẹ nhàng len lỏi vào một đất nước có sức đề kháng văn hóa kém như Việt Nam hiện nay thôi. Và các bạn thì cũng chỉ như những chiến binh ngu đần, dễ dàng bị thu phục bởi những hào nhoáng không có thực.
Mục tiêu cuối cùng là gì : là bán mỹ phẩm HQ cho Việt Nam, là du nhập những sản phẩm văn hóa của HQ vào Việt Nam, là tạo ra một thế hệ phát cuồng vì HQ rồi từ đó manh nha khống chế thị trường Việt Nam. Tất cả chỉ là kinh tế. Chính sự ngu dốt của các bạn đã nuôi sống người Hàn và xây dựng đất nước Hàn Quốc xinh đẹp hiện nay.
Cuộc xâm lăng văn hóa đấy chả có tội, nhất là trong thời buổi hòa nhập hiện nay. Cái tội lớn nhất là ở cái đầu không chịu tiếp thu của các bạn. Và cái tội thứ 2 là của những kẻ có trách nhiệm dạy bảo các bạn đã không làm tròn bổn phận. Hãy để xã hội dạy bạn !
Ồ vui thật, hóa ra khóc lóc, chửi bố chửi mẹ, chửi đất nước, khinh rẻ nơi chôn nhau cắt rốn của mình chỉ là để nuôi những người ở đẩu ở đâu. Người ta rồi sẽ cười sung sướng trên đống tiền còn bạn thì mãi ngồi khóc vì thần tượng mà không biết rằng hai bàn tay đang vô thức nộp tiền cho người ta. Việt Nam có bờ biển dài, có nhiều cá, muối cũng đéo thiếu iot nhưng các bạn có lẽ vẫn đéo thể khôn được như người Nhật.
Hãy tưởng tượng… 10 năm, 15 năm, 20 năm… khi các bạn lớn lên, lẽ nào các bạn vừa cho con bú vừa nhảy nhót , quỳ lạy khóc lóc vì Suju chăng. Đơn giản thế thôi. Cái thời suy nghĩ nông nổi rồi cũng sẽ qua. Sẽ đến lúc các bạn cười to, nhếch mép vào bản thân mình khi các bạn đã lớn. Hãy để thời gian chứng minh.
Chính các bạn, những fan cuồng và thiếu Iot trầm trọng, đang làm xấu mặt các fan Kpop thực thụ. Các bạn cứ lôi kéo họ vào một cuộc chiến không đầu không cuối, với chúng tôi, những con người tỉnh táo hơn các bạn, và đã qua một thời nông nổi.
Hãy cứ làm những gì bạn muốn, nhưng đừng có tỏ ra là mình ngu hoặc tỏ ra mình quá ngu !
===========
Câu chuyện cuối :
Tôi biết 1 anh bạn, hiện đang làm cho một công ty Tổ chức Sự kiện Nghệ thuật có ông sếp là người Hàn Quốc. Anh này kể với tôi rằng, khi được vào phỏng vấn với sếp, thì ông ta hỏi 1 vài câu liên quan đến công ty, công việc, và câu quan trọng nhất về chuyên môn : “Bạn hãy kể mọi thứ bạn biết về nghệ thuật ca trù của Việt Nam”. Anh bạn tôi rất bất ngờ, nhưng cũng nói được 1 vài ý liên quan…
Anh ta kể, sau này khi nhận vào làm, một thời gian sau ông sếp nhắc lại chuyện này. Ông ta bảo hôm đó thực ra ông ta không cần thông tin về ca trù, mà ông ta muốn xem cái thái độ và mức độ hiểu biết của ứng viên với văn hóa bản địa mà thôi. Ông sếp kể anh được chon vì lối nói với vẻ mặt tự hào, và thái độ trân trọng giá trị nghệ thuật truyền thống. Đó là điều cần nhất của một người tổ chức nghệ thuật.
Hãy nhớ là, ông sếp người Hàn…

Tác giả: Hoàng Đồng Tiến (FB Acc)
- Via TCCL | FB

Tuesday, June 21, 2011

What Are Words - Chris Medina

Trước khi nghe bài hát, hãy nghe chút thông tin về nguồn gốc của bài hát này:

Có một chàng trai tên là Chris Medina. Anh ấy đã tham gia cuộc thi American Idol với mong muốn kiếm được nhiều tiền cho một mục đích riêng của anh ấy.

Và.. anh ấy bị loại khi đã tiến tới vòng 24 của cuộc thi (tức là còn 24 người trụ lại được trong số hàng trăm ngàn người đăng ký)

Quá buồn và chán nản vì bị loại. Chris đã về phòng thu, và tự thu ca khúc "What are words" này do anh tự sáng tác dành tặng người vợ sắp cưới của mình - Cô đã bị tổn thương não trái do một tai nạn khủng khiếp xảy ra 2 tuần trước ngày cưới của họ.

Bài hát đã làm rúng động hàng triệu trái tim vì tình cảm chất chứa mà anh dành cho người vợ của mình mặc cho tình trạng hiểm nghèo mà cô đang phải chịu đựng. Đồng thời trong đó chứa đựng cả sự chán nản, tuyệt vọng khi không thể tiến tới giải thưởng lớn trong cuộc thi Idol để có tiền chữa bệnh cho vợ.

Hàng triệu lượt download đã được thực hiện tại iTune và số tiền này đã được đóng góp vào quỹ hỗ trợ giúp Julianan bình phục – laurusfoundation.org. Thực sự khó kìm nổi nước mắt khi xem xong đoạn clip này. Giai điệu tuyệt vời cùng câu chuyện cực kì cảm động đã làm nên cú hit thực sự của Chris Medina tại American Idol. Cả nhà mình cùng thưởng thức nhé !

Bản gốc :


Bản Sub Việt :



Chú ý: Đoạn này nói với vợ chưa cưới

Anywhere you are, I am near Mọi nơi có em, anh đều ở cạnh

Anywhere you go, I'll be there Mọi nơi em tới, anh đều sẽ tới

Anytime you whisper my name, you'll see Bất cứ khi nào em thì thầm tên anh, em sẽ thấy

How every single promise I keep Anh sẽ giữ mọi lời mà anh đã hứa với em

Cuz what kind of guy would I be Anh sẽ thành loại đàn ông nào

If I was to leave when you need me most Nếu như anh ra đi, khi em cần anh nhất

Chú ý: Đoạn này nói với BGK / Khán giả bình chọn đã không hiểu

What are words Những từ ngữ nào

If you really don't mean them Nếu như bạn thực sự không hiểu chúng

When you say them Khi bạn nói ra chúng

What are words Những từ ngữ nào

If they're only for good times Nếu chúng chỉ dành cho những thời khắc đẹp đẽ

Then they don't Thì không phải chúng đâu

When it's love Còn khi nào đó là love (tình yêu)

Yeah, you say them out loud Đúng rồi, bạn đã nói to từ đó

Those words, They never go away Những từ đó, chúng không bao giờ ra đi

They live on, even when we're gone Chúng sống mãi, kể cả khi chúng ta đã đi

And I know an angel was sent just for me Và tôi biết rằng, một thiên thần đã được gửi đến tôi

And I know I'm meant to be where I am Và tôi biết rằng

And I'm gonna be Và tôi sẽ

Standing right beside her tonight Đứng ở đây, bên cạnh cô ấy (thiên thần) đêm nay

And I'm gonna be by your side Và tôi sẽ luôn ở canh cô ấy

I would never leave when she needs me most Tôi sẽ không bao giờ rời xa khi cô ấy cần tôi nhất

What are words Những từ ngữ nào

If you really don't mean them Nếu như bạn thực sự không hiểu chúng

When you say them Khi bạn nói ra chúng

What are words Những từ ngữ nào

If they're only for good times Nếu chúng chỉ dành cho những thời khắc đẹp đẽ

Then they don't Thì không phải chúng đâu

When it's love Còn khi nào đó là love (tình yêu)

Yeah, you say them out loud Đúng rồi, bạn đã nói to từ đó

Those words, They never go away Những từ đó, chúng không bao giờ ra đi

They live on, even when we're gone Chúng sống mãi, kể cả khi chúng ta đã đi

Chú ý: Đoạn này nói với vợ chưa cưới

Anywhere you are, I am near Mọi nơi có em, anh đều ở cạnh

Anywhere you go, I'll be there Mọi nơi em tới, anh đều sẽ tới

Anytime you whisper my name, you'll see Bất cứ khi nào em thì thầm tên anh, em sẽ thấy

How every single promise I keep Anh sẽ giữ mọi lời mà anh đã hứa với em

Cuz what kind of guy would I be Anh sẽ thành loại đàn ông nào

If I was to leave when you need me most Nếu như anh ra đi, khi em cần anh nhất

I'm forever keeping my angel close Tôi sẽ giữ mãi thiên thần của tôi thật gần

Biển Đông dậy sóng và hành động của chúng ta



Gần đây Biển Đông dậy sóng, cùng với sự hung hăng ngày một tăng của Trung Quốc sau một thời kỳ dài tích lũy thành công về kinh tế và kèm theo đó là quân sự. Cái đất nước hiếu chiến được sinh tồn dựa trên triết lý "Nhất thống thiên hạ" ấy sẽ không bao giờ dừng lại. Nếu có đủ nguồn lực để thực hiện dã tâm, có lẽ dân Trung Quốc chỉ chịu dừng lại khi họ nhất thống toàn bộ địa cầu. Nói có vẻ hơi hoang đường, nhưng cái đó phản ánh đúng bản chất của người Trung Quốc.

Phân tích và ước đoán về các chiến lược của Trung Quốc hoàn toàn không khó. Hầu hết các dự đoán anh đưa ra từ rất lâu về các bước đi của Trung Quốc đều đã thành hiện thực. Có thể tìm thấy chúng ở đây, ngay tại Blog này và nhiều bài viết rải rác trên net mà hiện chúng tồn tại ở đâu chính anh cũng đéo biết. Hơn bất cứ dân tộc nào, người Việt Nam, với tư cách một dân tộc phải đánh trả những đợt tấn công xâm lược của người Trung Hoa trong suốt nhiều thế kỷ, hiểu hơn bất cứ ai về bản chất của dân Trung Hoa.


Không nên lừa phỉnh nhau dân Trung Hoa phần lớn ưa hòa bình, dã tâm xâm lược chỉ ở một số chóp bu cai trị. Dân tộc nào sẽ dựng lên chính quyền đó, nhất là khi Trung Quốc có truyền thống tiến hành các cuộc chiến tranh thôn tính lẫn nhau và xâm lược ra bên ngoài trong suốt lịch sử tồn tại của nó. Phải nhìn nhận thẳng thắn rằng, cái triết lý làm người cốt lõi của dân Trung Quốc, được nhồi nhét trong đầu ngay khi mới sinh ra, là tư tưởng "Nhất thống thiên hạ".




Họ sẽ đánh nhau, sẽ xâm lược bất cứ ai, miễn là họ đủ mạnh để làm điều đó.

Trái với lẽ thường, anh Lãng không góp lời về các sự kiện đang diễn ra. Đơn giản bởi anh không muốn làm một việc thừa. Sự quan tâm của người Việt Nam hiện nay đối với vấn đề chủ quyền lãnh thổ, đã đạt tới tầm mức mà anh Lãng hài lòng. Và hơn thế, các động thái gần đây của chính phủ Việt Nam, tuy muộn màng, nhưng đúng đắn. Anh ủng hộ các phản ứng đó một cách âm thầm. Nhận xét từ lâu của anh về chính thể này vẫn là: "Một chính thể tham nhũng, nhưng ái quốc". Chính vì thế, anh giữ im lặng về những sự kiện sôi động đang diễn ra gần đây, bởi góp thêm lời, chỉ là một việc thừa.

Nhận định của anh về nhân vật Nguyễn Chí Vịnh, kể từ khi ông ta bước ra khỏi bóng tối quyền lực, đến giờ cũng đã được minh chứng phần nào bằng thực tế. Có lẽ còn rất lâu Việt Nam mới đạt tới tiêu chuẩn văn minh, nhưng những lúc nước sôi lửa bỏng, cũng là lúc mà
lợi ích cá nhân phần nào được gác lại và những giá trị cao cả hơn được dịp lên ngôi.

Con đường để chống lại dã tâm xâm lăng của Trung Quốc, không nằm ngoài những gì anh Lãng đã từng vạch ra. Vì tuổi già, sức yếu lại thêm bệnh lười nên anh dí dái thèm gõ lại.

Chúng ta đang đứng ở một kỷ nguyên đầy thử thách, khi số phận dân tộc đang được cân đo. Bất cứ một nỗ lực nào của Việt Nam ngày hôm nay, sẽ quyết định vận mệnh dân tộc trong ngày mai. Tương quan sức mạnh Việt Nam - Trung Quốc là khoảng cách có tính thế hệ, nhưng khi đặt tương quan ấy trong bối cảnh phức tạp của thế giới ngày nay, khoảng cách không còn quá đáng sợ, và cốt yếu hơn, nếu đặt tương quan ấy trước lịch sử đề kháng ngoại xâm trải qua vài chục thế kỷ của người Việt, thì sự chênh lệch ấy không còn là điều mà một dân tộc có lịch sử hiển hách đáng phải cúi đầu.
Nếu lịch sử của Trung Quốc là lịch sử xâm lăng, thì chính dân tộc Việt Nam, lại ghi dấu ấn của mình bằng những trang sử chống ngoại xâm oanh liệt.


Cố nhiên, giữ đất nước có thể bằng sức mạnh, nhưng hơn hết vẫn phải bằng cái đầu, và cái đầu ấy phải là một cái đầu lạnh nhưng đầy nhiệt huyết. Trung Quốc sẽ bị chặn lại khi mọi dã tâm của nó phơi bày và buộc thế giới phải nhìn nó với đầy sự e dè.

Trung Quốc ngày một hung hăng hơn khi nó mạnh lên, điều đó đã được tính toán trước, nhưng đó cũng chính là lúc nó dễ phạm sai lầm. Trên thực tế Trung Quốc đang phạm nhiều sai lầm chiến lược thay vì thành công trên con đường thực hiện dã tâm xâm lăng xuống phía nam của nó.

Hơn thế, Trung Quốc không quá đáng sợ như người ta vẫn tưởng. Đành rằng TQ là một cường quốc hạt nhân, nhưng chắc chắn nó không thể sử dụng vũ khí đánh ai. Những năm 60, khi Liên Xô, bấy giờ đang gần đạt tới đỉnh cao quyền lực, dự định tấn công một loạt thành phố của Trung Quốc bằng vũ khí nguyên tử, chính Mỹ đã chặn Liên Xô lại với lời đe dọa: "Nếu LX đơn phương dùng vũ khí hạt nhân, Mỹ sẽ tấn công đồng loạt 162 thành phố của Liên Xô". Lúc bấy giờ quan hệ Mỹ - Xô - Trung đang là ba cực của mối thâm thù, khi Mỹ Xô đang trong cuộc chiến tranh lạnh ác liệt, và Mỹ vừa choảng nhau chí chết với Trung Quốc ở Triều Tiên.
Mỹ chặn Liên Xô không phải vì ưa gì Trung Quốc, chỉ đơn giản cái đất nước ấy không thể chấp nhận nổi việc một quốc gia hạt nhân khác đơn phương dùng đến vũ khí hạt nhân, bởi hôm nay của người khác có thể chính là ngày mai của họ. Với tương quan thế giới ngày nay, có thể nói TQ chẳng thể dọa gì ai với kho hạch tâm còn rất nghèo nàn của nó.

Trung Quốc rất mạnh, với năng lực sản xuất đáng gờm, xuất siêu với hàng loạt quốc gia và vững bước trở thành quốc gia dẫn đầu quy mô GDP trong ít năm tới. Thế nhưng chính đó cũng là điểm yếu chí mạng của TQ, khi nó phụ thuộc quá lớn vào các nguồn tài nguyên bên ngoài.
Eo biển Mallaca, sẽ vẫn là một yếu điểm chí mạng của TQ trong ít nhất vài chục năm tới. Mà thật không may, lãnh thổ Việt Nam với bờ biển dài bao trọn biển Đông, với các căn cứ không hải quân ở phần cực Nam lãnh thổ, vốn nằm ngoài tầm với của Không - Hải quân TQ, lại có khả năng khóa chặt eo Mallacca nếu thực sự bị đẩy đến bước đường cùng. Sẽ thế nào nếu toàn bộ đường vận tải dầu khí và hàng hóa của TQ bị chặn lại khi chiến tranh Trung - Việt nổ ra? Đất nước to lớn ấy chắc chắn sẽ cạn kiệt dầu trong không quá 6 tháng đánh nhau, và bước đến giai đoạn suy tàn. Một cuộc chiến với Việt Nam, dù là với bất cứ đối thủ nào, đều sẽ phải kéo dài tới vài thập kỷ, Mỹ, Pháp hiểu điều này hơn bất cứ ai, và Trung Quốc thì lại càng hiểu hơn bất cứ ai trong số đó.




Hơn nữa, cái logic rất đơn thuần với các nước xung quanh tại Đông Nam Á: Những gì TQ làm với Việt Nam ngày hôm nay, sẽ là ngày mai đối với họ một khi TQ giải quyết xong câu chuyện Việt Nam. Thậm chí điều này đúng với mọi cường quốc khác trong khu vực gồm Nhật Bản, Ấn Độ và vị trí thống trị của Hoa Kỳ. Ai cũng nhìn thấy một logic tất yếu, giúp Việt Nam trụ vững cũng là giúp chính họ. Chúng ta không lo thiếu bạn khi có quá nhiều giá trị chung để chia sẻ.

Hơn bất cứ lúc nào, người Việt Nam cần xiết chặt tay nhau trước hiểm họa chủ quyền, chiến tranh rất khó xảy ra bởi cầm quyền ở Trung Quốc là một đám con bò nhưng cũng đầy nham hiểm, có thể ngu hơn anh Lãng nhưng sự đê tiện chắc chắn nhiều hơn. Đây chính là lúc các ván bài tổng hợp cần được phát huy, mà sự quật cường dân tộc đóng một vai trò không nhỏ. Chiến tranh chắc chắn không xảy ra, nếu người Việt Nam đòan kết, có đủ dũng khí chấp nhận nó và có đủ sức mạnh để lao vào cái địa ngục ấy.


Nguy nan cũng chính là cơ hội. Thật ra đây lại chính là lúc anh Lãng nhìn thấy thời cơ để Việt Nam thoát khỏi vũng lầy. Thể chế chắc chắn sẽ có sự tinh lọc vì đơn giản là vận mệnh dân tộc đang thực sự bị đe dọa. Anh tò mò quan sát và nhận định rằng xã hội ắt hẳn sẽ có nhiều thay đổi.



Nguồn: blog Lãng

Em quên mặc quần lót




Sáng nay, ra khỏi nhà, nếu quên mặc quần lót, thì em cũng đừng ngại ngùng. Em sẽ cảm thấy mát mẻ, thoải mái hơn mọi lần. Tôi biết nhiều người không bao giờ quên mặc quần lót. Họ siêng năng che đậy, bên ngoài và cả ở bên trong. Họ mẫu mực và cẩn trọng. Họ nói năng từ tốn, khiêm cung. Có lần em nhận xét: “Họ nói chuyện, với hai hàm răng khít rịt.” Rồi em nói thêm: “Những người đó nham hiểm.” Em nói đúng. Và tôi muốn cho em biết thêm rằng: Họ không bao giờ dám quên mặc quần lót.


" Let's live young..."


Em cứ quên. Mặc dù có khi em đang mặc chiếc áo đầm thật dễ thương. Gió sẽ thổi, và em cần phải mỉm cười. Em giữ nụ cười thật tự nhiên; nhớ rằng mình xinh đẹp. Người đẹp, càng đẹp thêm nếu thỉnh thoảng quên mặc chiếc quần lót. Chiếc quần lót sẽ không làm em đàng hoàng, hay đạo đức thêm. Những nhà đạo đức, thường hay mắc bệnh che đậy. Họ thích mặc quần lót thật kín. Nếu có người thấy cái bên trong của họ, thì họ sẽ không sống nổi.

Em hãy hãnh diện thỉnh thoảng mình quên mặc quần lót. Em sẽ ghé tai cô bạn nói nhỏ: “Ê nhỏ, tao quên mặc quần lót.” Rồi che miệng cười khúc khích. Cô bạn sẽ ngạc nhiên, hỏi: “Vậy hả? Mày để quên ở đâu?” Em trợn mắt: “Dĩ nhiên là ở nhà chứ ở đâu nữa.” Và vui vẻ đấm thùm thụp vào lưng cô bạn. Cả hai đứa đều đỏ mặt và cười nắc nẻ. Tình bạn, sẽ vui hơn nếu thỉnh thoảng em quên chiếc quần lót. Sự sống thường hay quên. Con sóc bỏ quên hạt hồ đào chôn sâu trong lòng đất; để hạt hồ đào lại trổ mầm, lớn lên thành một cây đại thụ. Có khi, trong một thoáng, em quên yêu anh, nói một câu đầy giận hờn, và trách móc. Để rồi sau đó anh và em lại làm hoà, hạnh phúc với nhau hơn.

Cho nên em đừng sợ hãi khi biết mình quên chiếc quần lót. Biết đâu, em lãng quên cố ý. Em muốn làm khác hơn mọi lần, để thấy rằng mình đang sống. Những nhà đạo đức ưa thích mặc quần lót. Để khỏi quên, họ mặc hai, ba cái quần lót chồng lên nhau. Làm như vậy, họ cảm thấy yên tâm, mà dạy dỗ về những gì thật đẹp, thật lành, và sâu sắc. Họ nói hay lắm, nhưng không bao giờ biết đến cái thú vui quên mặc quần lót. Họ không biết sống, và chết ở trong những ý tưởng cao đẹp của mình. Họ che đậy, vì không bao giờ làm những điều họ từng rao giảng. Họ có chức vị. Họ được ca ngợi và tôn vinh. Đó cũng là những thứ quần lót, mà không khi nào họ dám bỏ quên, không mặc.

Em cứ tự nhiên quên mặc quần lót.


"... forever, forever young"

-St-

Sunday, June 19, 2011

Ngọc Trinh VS Junny Thảo



Junny Thảo năm nay tròn 18 tuổi, tức là trẻ hơn Ngọc Trinh 3 tuổi (Ngọc Trinh sinh năm 1990). Junny Thảo tuy mới 18 đã cao 1,7m và sở hữu số đo ba vòng nóng bỏng 90-58-87, 'chuẩn' hơn hẳn Ngọc Trinh (Ngọc Trinh 3 vòng là 85-58-91). Junny Thảo là người mẫu của PL còn Ngọc Trinh thuộc Venus. Chính vì thế, Junny Thảo đã được gọi là 'đối thủ' của Ngọc Trinh.

Tuy nhiên, có một điều mà có lẽ Junny Thảo sẽ không thể so bì được với Ngọc Trinh ở chỗ: tuy ít tuổi hơn nhưng gương mặt lại không thể sáng trong như đàn chị. Ông chủ của Venus, Vũ Khắc Tiệp đã dày công hướng cho Ngọc Trinh thành một người mãu nội y với gương mặt thiên thần, chính vì thế nếu PL muốn đào tạo Junny Thảo thành 'đối thủ cạnh tranh' thực sự với Ngọc Trinh thì có lẽ sẽ phải định hướng người mẫu này theo một con đường khác.

Mời độc giả cùng ngắm 7 góc hình đối chiếu giữa Junny Thảo và Ngọc Trinh để đưa ra đánh giá của riêng mình: (bấm vào từng ảnh để xem ảnh cỡ to hơn)


(bấm vào từng ảnh để xem ảnh cỡ to hơn)



(bấm vào từng ảnh để xem ảnh cỡ to hơn)



(bấm vào từng ảnh để xem ảnh cỡ to hơn)



(bấm vào từng ảnh để xem ảnh cỡ to hơn)



(bấm vào từng ảnh để xem ảnh cỡ to hơn)



(bấm vào từng ảnh để xem ảnh cỡ to hơn)



(bấm vào từng ảnh để xem ảnh cỡ to hơn)

Vote cho Ngọc Trinh

Tìm kiếm bài viết

Được Xem Nhiều